Suy Niệm Lời Chúa trong tháng 3
“Halleluia, Lời Chúa dẫn soi con đường đi. Halleluia! Lời Chúa, bánh thiêng ban nguồn sống! Phúc cho người vui nghe, yêu mến, gẫm suy Lời luôn“.
(Đây là những câu trọng tâm, hay những gợi ý của bài Tin Mừng, trước khi tham dự Thánh lễ, anh chị em nên đọc Kinh Thánh ở nhà , suy gẫm những gợi ý, và nhờ vậy mà anh chị em theo dõi bài chia sẻ trong Thánh Lễ được tốt hơn)
Ngày 05.03. Chúa Nhật thứ 2 mùa chay. Tin mừng theo Thánh Matthêu (Mt. 17,1-9).
Sáu ngày sau, Đức Giê-su đem các ông Phê-rô, Gia-cô-bê và Gio-an là em ông Gia-cô-bê đi theo mình. Người đưa các ông đi riêng ra một chỗ, tới một ngọn núi cao. Rồi Người biến đổi hình dạng trước mặt các ông. Dung nhan Người chói lọi như mặt trời, và y phục Người trở nên trắng tinh như ánh sáng. Và bỗng các ông thấy ông Mô-sê và ông Ê-li-a hiện ra đàm đạo với Người. Bấy giờ ông Phê-rô thưa với Đức Giê-su rằng: “Lạy Ngài, chúng con ở đây, thật là hay! Nếu Ngài muốn, con xin dựng tại đây ba cái lều, một cho Ngài, một cho ông Mô-sê, và một cho ông Ê-li-a.” Ông còn đang nói, chợt có đám mây sáng ngời bao phủ các ông, và có tiếng từ đám mây phán rằng: “Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Người. Các ngươi hãy vâng nghe lời Người! ” Nghe vậy, các môn đệ kinh hoàng, ngã sấp mặt xuống đất. Bấy giờ Đức Giê-su lại gần, chạm vào các ông và bảo: “Chỗi dậy đi, đừng sợ! ” Các ông ngước mắt lên, không thấy ai nữa, chỉ còn một mình Đức Giê-su mà thôi. Đang khi thầy trò từ trên núi xuống, Đức Giê-su truyền cho các ông rằng: “Đừng nói cho ai hay thị kiến ấy, cho đến khi Con Người từ cõi chết trỗi dậy.”
Ngày 12.03. Chúa Nhật thứ 3 mùa chay. Tin mừng theo Thánh Gioan (Ga. 4,5-42) : Cuộc gặp gỡ giữa Đức Kitô – Thầy của chúng ta – và người phụ nữ Sa-ma-ri, bên giếng nước Gia-cóp:
Thầy nói: “Ai uống nước này, sẽ lại khát. Còn ai uống nước tôi ban cho, sẽ không bao giờ khát nữa“ (Gioan 4,13-14):
Ở đây Đức Kitô không nhắc đến sự khao khát được thỏa mãn những nhu yếu thường ngày, mà là nỗi khao khát từ nơi sâu thẳm của tâm hồn. Và Thầy muốn dẫn đưa mọi người chúng ta đến nguồn nước để làm thỏa mãn nỗi khao khát đó: Sống trong sự liên kết mật thiết với Thiên Chúa; hay nói cách khác: Tìm lại Thiên Chúa trong chính mình. Đối với Thầy, dẫn đưa con người đến nguồn nước ấy, là một sứ mạng, mà Thầy thấy cần phải thực hiện, ví như con người cần thở, cần ăn uống để có thể tồn tại.
Khi các môn đệ hỏi: “Đã có ai mang đến thức ăn cho Thầy rồi chăng?“. Chúa Giêsu trả lời: “Lương thực của Thầy là thi hành ý muốn Đấng đã sai Thầy, và hoàn tất công trình của Người.“ (Gioan 4, 33-34).
Ngày 19.03. Chúa Nhật thứ 4 mùa chay. Tin mừng theo Thánh Gioan (Ga. 9,1-41): Thầy chữa lành cho một người mù từ thuở mới sinh được sáng mắt:
Những người Do Thái không thể nào tin rằng anh thanh niên sáng mắt đang nhìn thấy được là anh mù xin ăn ở vệ đường. Họ gọi cha mẹ của anh đến để hỏi xem, có phải là con của ông bà ta không. Cả những người Pharisêu cũng không tin là anh ta, một kẻ có tội theo sự phán đoán của họ, mà nay được chữa lành. Đức Kitô nói: “Tôi đến thế gian này chính là để xét xử: cho người mù thấy được, và kẻ đang xem thấy lại trở nên đui mù!“ (Gioan 9,39).
Lại một lần nữa, ở đây không phải là sự đui mù về thể xác, mà là sự mù lòa của tâm hồn. Người mù, tuy đui mù về thể xác, nhưng đôi mắt tâm hồn anh cảm nhận được ánh sáng nơi Đức Kitô, anh cầu khẩn với lòng tin tưởng và anh đã được nhậm lời. Ngược lại, những người xung quanh anh, tuy nhìn thấy được, nhưng đôi mắt tâm hồn của họ đã bị mù loà từ lâu. Họ mù lòa vì chính sự phán xét của mình, vì định kiến, vì sự hiểu biết sai lầm về Thiên Chúa. Điều đáng tiếc và cũng đáng thương là họ không nhận ra sự mù loà của mình. Câu trả lời của Đức Kitô (Gioan 9,41) cho các người Pharisêu: Nếu các ông nhận ra sự đui mù của mình, thì các ông đã không có tội. Đằng này các ông lại khẳng định rằng, các ông sáng suốt, nên tội các ông vẫn còn.
Ngày 26.03. Chúa Nhật thứ 5 mùa chay, Tin mừng theo Thánh Gioan 11,1-45: Đức Kitô gọi Ladarô từ cõi chết trở về với cuộc sống: Trong ánh mắt và sự cảm nhận của họ, anh ta đã chết. Theo Kinh Thánh tường thuật, Ladarô được quấn vải liệm và được đặt trong huyệt mộ. Ngôi mộ là một cái hang có phiến đá đậy lại.
Có lẽ mỗi người chúng ta đang bị trói buộc trong khăn liệm, đang nằm trong “huyệt mộ“ và khó mà ra khỏi vì có một “phiến đá“ đang đè nặng. Khăn liệm và phiến đá trong đời sống hằng ngày mang một dáng vóc khác:
- Tôi sợ bị phê bình, sợ bị tổn thương, cho nên tốt hơn thủ thế, không động đậy nữa.
- Tôi đã bị tổn thương trong quá khứ, cho nên không còn muốn quan hệ với ai nữa.
- Tôi đã từng bị từ chối, nên không còn sức để bày tỏ tình cảm với ai nữa.
- Tôi cho rằng số phận mình khổ, cho nên không còn thiết gì đến đi tìm hạnh phúc nữa.
Hãy thành tâm trình bày cho Đức Kitô tấm khăn liệm và phiến đá nặng nề của chúng ta. Hãy kiên nhẫn và tập trung để lắng nghe tiếng Đức Kitô gọi: “Cả con nữa, cũng hãy ra khỏi mồ!“