Chúa Nhật 14 thường niên.
Tin Mừng theo Thánh Matthêu Mt 11,25-30:
Chúa Giêsu cất tiếng nói:
“Lạy Cha là Chúa tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì cha đã dấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết mầu nhiệm Nước Trời, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn… Cha tôi đã giao phó mọi sự cho tôi. Và không ai biết rõ người con, trừ Chúa Cha; cũng không ai biết rõ Chúa Cha, trừ người Con và kẻ mà người Con muốn mặc khải cho. Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng. Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường. Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng. Vì ách tôi êm ái, và gánh tôi nhẹ nhàng“.
Nhiều người trước khi đi tham quan một thành phố hay một đất nước, họ tìm hiểu những thông tin về thành phố đó. Họ hình dung ra, và có vài khái niệm về kiến trúc, nghệ thuật, tập quán của thành phố, của đất nước.
Nhưng khi đến nơi tham quan, nếu như họ dứt bỏ được “cặp mắt kính“ của những kiến thức hay những định kiến của bản thân, và họ được tiếp cận sự thật không bị gạn lọc, thì họ thốt lên: “À, thành phố này không như những gì tôi đã đọc biết đuợc, đã nghe nói đến“.
Kinh nghiệm này cũng có thể áp dụng trong quan hệ con người. Chắc chắn là có lần bạn đã tự nhủ, sau khi quen biết, tìm hiểu một con người: “Anh hay chị này, không như những lời người ta đồn đãi“.
Con người cần có những thông tin, những kiến thức. Nhưng nếu như con người chỉ bị ảnh hưởng, bị phụ thuộc vào những kiến thức đó hay những định kiến cá nhân, con người không thể tiếp cận được với sự thật.
“Bậc khôn ngoan và thông thái“ ở đây nói đến những người tiếp đón Tin Mừng bằng “cặp mắt kính“ của những kiến thức, thông tin, của những định kiến mà họ cho là chuẩn mực.
Ngược lại những “người bé mọn“ tiếp nhận “mầu nhiệm Nước Trời“ không bị gạn lọc bởi một định kiến hay phán xét nào cả.